Lâm Mộc báo thù (Lâm Thiếu báo thù) - Hạ Linh

Adv
“Vậy thì cảm ơn sư huynh.” Lâm Mộc nhếch miệng cười, sau đó uống cạn chén trà.  

<

Đặt chén trà xuống, Lâm Mộc tò mò hỏi: “Sư huynh, khảo nghiệm nghị trưởng lần này rốt cuộc là diễn ra với hình thức như thế nào vậy? Có khó không?”  

Advertisement
Adv

Bởi vì đây là cuộc khảo nghiệm riêng của nghị trưởng, không công khai với bên ngoài, chí ít cũng phải đạt tới cấp bậc nghị trưởng mới có quyền quan sát, thế nên Lâm Mộc cũng không biết tình huống cụ thể ra sao.  

“Khó, khảo nghiệm cũng phân cấp bậc, tổng cộng có chín cấp, bắt đầu khảo nghiệm từ cấp một, sau đó lên cấp hai, cấp ba, cấp bậc càng cao thì độ khó càng lớn, thẳng đến cấp thứ chín là kết thúc. Phần thưởng cũng tăng theo cấp bậc.” Thẩm Trạch Thiên trả lời.  
Adv

“Sư huynh, vậy huynh vượt qua cấp thứ mấy?” Lâm Mộc tò mò hỏi.  

“Anh đây bại ở cấp thứ tư, cho nên chỉ tính là vượt qua khảo nghiệm cấp thứ ba, nhận được 150000 Liên minh tệ tiền thưởng.”  

Thẩm Trạch Thiên vừa nói vừa tiếp tục rót trà cho Lâm Mộc: “Đây là thành tích khá thường thấy, trước khi khảo nghiệm anh đây đã hỏi thăm qua, phần lớn nghị trưởng đều bại ở cấp thứ ba, thứ tư, có thể tiến đến cấp thứ năm đã là rất hiếm gặp.”  

“Vượt qua khảo nghiệm cấp thứ ba sẽ nhận được 150000 Liên minh tệ, nói như vậy, mức thưởng của các cấp phía sau nhất định sẽ càng thêm hậu hĩnh nhỉ?” Lâm Mộc cảm thán.  

“Đúng vậy, càng về sau thì mức tiền thưởng càng lớn, anh nghe nói nếu có thể vượt qua khảo nghiệm cấp thứ chín thì ngoài việc nhận được một khoản tiền thưởng kếch xù ra còn có thể nhận được một giải thưởng bí mật nữa.” Thẩm Trạch Thiên đáp.  

Anh ta nói: “Chỉ tiếc độ khó của các cấp bậc phía sau cũng cực kì lớn, thế cho nên các nghị trưởng tới tham dự khảo nghiệm đại đa số đều dừng ở cấp thứ ba, thứ tư, có thể vượt qua cấp thứ năm cũng đã là thành tích vô cùng chói mắt, về phần cấp thứ chín thì quả thật là chuyện viển vông.”   

“Không ngờ độ khó lại cao đến vậy.” Lâm Mộc chậc lưỡi cảm thán.  

“Tiểu sư đệ, bởi vì anh đây là nghị trưởng mới tấn chức, thế cho nên anh không cần tới tọa trấn tại thành phố an toàn, nơi đó đã sắp xếp cho các nghị trưởng khác rồi. Anh đây định ngày mai sẽ sẽ xuất phát tới những địa phương khác tham chiến, kiếm Liên minh tệ.” Thẩm Trạch Thiên nói.  

Anh ta ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc, tiếp tục nói: “Anh đã hẹn cùng đi với La Văn Thành.”  

“Về phần cậu, cậu cầm 150000 Liên minh tệ này, cộng thêm số Liên minh tệ  cậu có trong tay, hẳn là cũng đủ để cậu trùng kích Linh Phách Cảnh đỉnh phong.”  

“Cho nên, tiểu sư đệ nhà cậu trước hết đừng đi theo bọn anh, đợi cậu đột phá Linh Phách Cảnh đỉnh phong rồi tính sau.”  

Lâm Mộc gật đầu: “Cũng được, vậy đợi em đột phá Linh Phách Cảnh đỉnh phong lại đến hội hợp với mọi người sau.”  

Đề thăng cảnh giới chính là cách tăng cường thực lực trức tiếp nhất.  

Lâm Mộc đương nhiên cũng đã sớm muốn trùng kích Linh Phách Cảnh đỉnh phong để nếu có ra ngoài chiến đấu thì anh cũng có thể cống hiến được một phần lực lượng lớn hơn.  

“Tiểu sư đệ, hôm qua anh tham dự hội nghị Nghị trưởng Liên minh, tất cả các nghị trưởng không có mặt tại Liên minh sẽ tham gia hội nghị bằng cách gọi video thông qua điện thoại của Liên minh. Hiện giờ thế cục bên ngoài có điều thay đổi.” Thẩm Trạch Thiên nói.  

“Hửm? Có thay đổi gì?” Lâm Mộc tò mò hỏi.  

Phần lớn thời gian Lâm Mộc đều tu luyện ở Liên minh, quả thực khuyết thiếu sự hiểu biết đối với những thay đổi về tình hình bên ngoài.  

Ví như trong một tháng nay, Lâm Mộc luôn ở trong Liên minh tham ngộ và tu luyện. 

Advertisement