Trong lòng Dương Bách Xuyên căng thẳng, quả nhiên đúng như sư phụ nói, sinh linh bản địa không bị không gian Tịch Diệt hạn chế, có thể sử dụng pháp thuật thiên phú thần thông.  

 

 

Cũng may mọi người cũng phát hiện sói xanh là yêu thú tam chuyển, cũng không tính là quá mạnh, yêu thú tam chuyển cũng tương đương với tu chân giả cấp Kim Đan.  

 

“Gừ gừ gừ...”  

 

Ngay lúc mọi người cảm nhận được sói xanh này là yêu thú cấp bậc tam chuyển, trong lòng mọi người đều thả lỏng, tiếng gầm liên tiếp vang lên.  

 

Lần này sắc mặt mọi người trắng bệch, nếu như một con sói xanh thì không nói, nhưng một đám sói xanh thì sao bây giờ?

Từng tiếng gào thét vang lên, một đám yêu thú Thanh Lang liên tiếp xuất hiện.  

 

Mặc dù đa số người có tu vi Nguyên Anh, nhưng ở chỗ này pháp lực bị hạn chế, bay giờ đối mặt với yêu thú không bị hạn chế, không ai dám đảm bảo không cần sử dụng pháp thuật, cao thủ Nguyên Anh có thể đánh thắng được yêu thú có yêu lực pháp thuật sánh ngang Kim Đan.  

 

Adv

“Mọi người kết trận, đây là Sài yêu, am hiểu nhất kết đàn tấn công.” Lúc này Lê Nặc kêu to.  

 

Dương Bách Xuyên sửng sốt, còn tưởng Lang yêu, không nghĩ đến lại là Sài yêu, trách không được tiếng gầm không thích hợp.  

 

Sau khi Lê Nặc hô to, Dương Bách Xuyên và những người khác nhanh chóng dựa sát vào nhau.  

 

Nhưng lúc này Sài yêu đã bắt đầu tấn công.  

 

“Grào grào grào….”  

 

Adv

Từng tiếng gầm rú làm lòng người rợn gáy bực bội vang lên, thân ảnh màu xanh lá của một đàm Sài yêu phi từ trên cao xuống, nhào về phía mọi người.  

 

Cũng không biết có bao nhiêu yêu thú, dù sao không đếm được, theo quan sát của Dương Bách Xuyên, số lượng của đám này còn nhiều gấp đôi những người ở đây.  

 

“A…”  

 

Không chờ mọi người kết trận, đòn tấn công của Sài yêu lao đến, bốn phía vang lên tiếng kêu thảm thiết.  

 

Dương Bách Xuyên triệu hóa giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn, cầm kiếm Đồ Long chém ngang ngăn cản.  

 

“Grào ~”  

 

Mặc dù không có pháp lực, nhưng dựa vào lực lượng của bản thân vẫn có thể ngăn cản được đồn tấn công của Sài yêu.  

 

Tiếng gầm rú của yêu thù cùng tiếng kêu sợ hãi của mọi người pha tạp vào nhau, chỉ mới đối mặt đã xuất hiện thương vong.  

 

“Tiểu Trúc!” Diệp Vô Tâm sợ hãi kêu lên.  

 

Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn thấy thủ hạ của Diệp Vô Tâm vì bảo vệ nàng đã bị một con Sài yêu cắn xé đùi.  

 

Diệp Vô Tâm tung một chưởng muốn đánh bay con Sài yêu đang cắn xé Tiểu Trúc đi.  

 

“Grào ~”  

 

Lại một tiếng gầm rú, một con Sài yêu trực tiếp vọt lên nhào về phía Diệp Cô Tâm.  

 

Dương Bách Xuyên thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng khẩn trương, trực tiếp phi kiếm Đồ Long tập kích con Sài yêu kia.  

 

“Phụt!”  

 

“Grào ~”  

 

Yêu thú kêu lên thảm thiết, bị một kiếm của Dương Bách Xuyên đâm xuyên qua đầu, chết tại chỗ.  

 

Dương Bách Xuyên lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu đá bay con Sài yêu xung quanh mình ra, đứng bên cạnh Diệp Vô Tâm.  

 

Lúc này cánh tay của Tiểu Trúc chảy máu ròng ròng, nhưng cũng may không bị cắn xuống,  

 

“Không sao chứ?” Dương Bách Xuyên hỏi.  

 

“Không sao.” Diệp Vô Tâm trả lời, mặt trắng bệch, trên thực tế, đa số mọi người giống như nàng, dưới tình huống không có pháp thuật, gặp phải yêu thú không bị không gian chế ước, không ai không sợ hãi.  

 

Cũng may yêu thú xuất hiện là cấp bậc Kim Đan, nếu không không biết sẽ như thế nào?  

 

Chỉ vừa mới đối mặt mà tất cả mọi người đã bị Sài yêu tấn công chật vật.  

 

Nhưng cuối cùng cũng thích ứng được, bắt đầu phản kích.  

 

Mỗi người đều lấy pháp khí ra, bắt đầu đối phó Sài yêu.  

 

Mặc dù pháp lực của bản thân bị hạn chế, nhưng dù sao cũng là nhân tộc họ linh trưởng, trí tuệ và năng lực ứng biến không phải thứ yêu thú có thể so được.  

 

“Mọi người kết trận ba - ba.” Lê Nặc cầm thanh trường kiếm, lớn tiếng kêu gọi.  

 

Người tu chân có thể tu luyện đến cảnh giới Kim Đan đều không phải người thường, nghị lực và thủ đoạn đều không kém,  

 

Nghe thấy Lê Nặc kêu gọi, mọi người có ý thức kết trận.  

 

Trận kỳ ba - ba là trận ba người một tổ, thành phẩm tự kết thành trận pháp, có thể tạo thành phòng ngự 360 độ không góc chết.  

 

Hơn nữa cho dù không thể sử dụng được trận pháp, nhưng trong người lại có võ kỹ, chỉ cần là người thân kinh bách chiến, có thừa khả năng đối phó với Sài yêu.  

 

Dù sao cũng là yêu thú, nhìn qua trí tuệ không cao, có yêu lực, nhưng lực lượng cũng chỉ mạnh hơn mọi người một chút.  

 

Sau khi hoảng loạn xong thì phản kích, sau khi mọi người kết trận ba - ba thì bắt đầu có hiệu quả, ngăn cản công kích của Sài yêu, còn phản kích ngược lại.  

 

Dương Bách Xuyên dựa gần lại Diệp Vô Tâm, Diệp Ninh, tạo thành trận pháp tán tài, mạnh mẽ chém giết đám yêu thú, làm cho đám Sài yêu liên tục kêu thảm thiết.  

 

Nhưng sáu thủ hạ của Diệp Vô Tâm đều là Kim Đan hậu kỳ, lúc này lại rơi vào thế hạ phong.  

 

Dưới loại tình huống này, muốn kiểm tra thực lực bản thân.  

 

Ở ván đầu tiên, sáu hộ vệ đã bị thương vong hai người, người tên Tiểu Trúc bị thương ở cánh tay.  

Advertisement