“Chủ nhân, bổn vương nuốt chửng Nguyên Thần tinh túy, đó là thứ có thể giúp thần hồn tăng lên, không thể lãng phí được, lúc trước con hàng này mắng chủ nhân, sỉ nhục ta, nuốt Nguyên Thần của ông ta là còn nhẹ đấy, Haha.” Thú Ngũ Hành giống như hầu tinh, có thể nhìn ra Dương Bách Xuyên chán ghét mình cắn nuốt Nguyên Thần của Nhân tộc, thế nên tìm một cái cớ không chỉ nịnh nọt mà còn có thể hóa giải tâm tư trong lòng Dương Bách Xuyên. Có thể nói Thú Ngũ Hành cực kỳ thông minh.  

 

 

Tuy nhiên, sau khi nghe Thú Ngũ Hành nói, Dương Bách Xuyên lại không cách nào bác bỏ, lúc trước con hàng Địa Tiên này đúng là hung hăng phách lối, quả là đáng chết, lý do của Thú Ngũ Hành rất hợp lý, làm như vậy là để trút giận cho chủ nhân.  

 

“Khụ khụ...cái đó, sau này chỉ được cắn nuốt người xấu, nhưng tiểu tử ngươi phải ghi nhớ cho ta, không được tùy tiện ăn người khác, sát nghiệp quá nặng sẽ bị trời phạt, ngươi vượt qua đại thiên kiếp, hết vòng này tới vòng khác là Liệt Tử, nếu không phải ngươi có thiên phú dị bẩm thì đã sớm bị thiên kiếp đánh chết, biết không?” Dương Bách Xuyên cảnh cáo Thú Ngũ Hành một trận.  

 

Adv

Thú Ngũ Hành nghe Dương Bách Xuyên nhắc tới thiên kiếp, hắn nghĩ lại mà thấy sợ, cũng biết Dương Bách Xuyên nói đúng, bèn gật đầu tỏ ý đã biết.  

 

“Chủ nhân, tiếp theo chúng ta làm gì đây?” Thú Ngũ Hành hỏi.  

 

Ánh mắt Dương Bách Xuyên híp lại, hắn nhìn trận pháp không gian được hình thành bởi cửu đại phân thân của mình: “Còn lão già Độ Kiếp trung kỳ, giao cho ngươi đó.”  

Adv

 

Đương nhiên là Dương Bách Xuyên biết rất rõ tình huống bên trong không gian phân thần, hắn đã cảm ứng được từ sớm, hai tu sĩ Độ Kiếp ở bên trong, một Độ Kiếp sơ kỳ đã bị Ngô Mặc Thu à Mai tỷ liên thủ với chồn nhỏ giết chết, hiện tại chỉ còn lại một Độ Kiếp trung kỳ, đúng là có chút bản lĩnh, ông ta đang đánh nhau với ba người Mai tỷ.  

 

“Chủ nhân người nhìn kỹ, bản vương sẽ nuốt chửng ông ta.” Thú Ngũ Hành khoe khoang, vừa dứt lời đã bay tới không gian phân thân của Dương Bách Xuyên.  

 

Khóe miệng Dương Bách Xuyên giật giật, hắn biết sau khi Thú Ngũ Hành tiến vào thì số mệnh của gã tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ kia chỉ có một chữ - Chết.  

 

Trận chiến lần này mặc dù nguy hiểm, nhưng lại thu hoạch rất lớn.

Đúng như dự đoán, có Thú Ngũ Hành gia nhập, trận chiến đã kết thúc mà không có bất kỳ sự cố nào.  

 

Một người vừa chuyển Địa Tiên, một người là Độ Kiếp trung kỳ, một người là Độ Kiếp sơ kỳ, tất cả đều bại trận ở bên ngoài sơn môn Tinh Thần Môn, hay nói đúng hơn là bại trận dưới tay Dương Bách Xuyên.  

 

Ngay lúc giết chết tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ cuối cùng, Dương Bách Xuyên để cho Thú Ngũ Hành dùng thuật sưu hồn, nghe ngóng được tin tức quan trọng cần biết.  

 

Người vừa chuyển Địa Tiên đến từ Linh Thiên Kiếm Tông kia tên là Tương Đại Bạch, còn Độ Kiếp sơ kỳ đến từ Lưu Ly Môn tên là Phạm Thiên Bình, lão già Độ Kiếp trung kỳ đến từ Hỏa Diệm Tông tên là Vu Sùng Sinh.  

 

Môn phái do ba người này đại diện là ba môn phái có thế lực mạnh nhất trong năm phái hạng hai. Về cơ bản, Linh Thiên Kiếm Tông là mạnh nhất, tiếc là giờ đây cường giả Địa Tiên Tương Đại Bạch đã trực tiếp bị Dương Bách Xuyên và Thú Ngũ Hành giết chết.  

 

Đồng thời, tình hình của Hỏa Diệm Tông và Lưu Ly Môn cũng không khác là bao, sau khi ba người đó bị giết chết, tông môn của bọn họ gần như không còn cao thủ nào tồn tại.  

 

Theo thông tin thu thập được từ sưu hồn, Linh Thiên Kiếm Tông vẫn còn một trưởng lão Độ Kiếp trung kỳ trấn thủ, Hỏa Diệm Tông cũng có một tu sĩ vừa mới đột phá đến Độ Kiếp trung kỳ trấn thủ, về phần Lưu Ly Môn chỉ còn lại một người ở Độ Kiếp sơ kỳ.  

 

Ba tông môn này cộng lại cũng không có nhiều tu sĩ cấp cao còn tồn tại, về phần những người ở Phân Thần cảnh, Hợp Thể cảnh thì cũng không đáng tính đến.  

 

Bây giờ Dương Bách Xuyên nghĩ đã đến lúc xuất sơn, vì vậy hắn đã tìm một nhà nào đó trong ba tông môn này, thẳng tay tiêu diệt một môn phái, giết lấy uy, số còn lại thấy vậy tự nhiên sẽ biết điều, sau đó Tinh Thần Môn một lần nữa tuyên bố tiếp quản trăm vạn dặm quanh khu vực dãy núi Tinh Thần sẽ không gặp khó khăn gì nữa.  

 

Chẳng qua việc này vẫn cần phải lên kế hoạch, tránh cho lật thuyền trong mương, ít nhất chờ Lý Phượng Ngọc và Cửu Nữ xuất quan cũng không muộn.  

 

Hắn tin là sau khi giết chết cao thủ của ba tông môn ngày hôm nay, những loại người thích gây sự kia cũng sẽ biết điều lại.  

 

Ngược lại, sau trận chiến ngày hôm nay, Dương Bách Xuyên cũng nhận ra thiếu sót của bản thân.  

 

Mặc dù hắn có át chủ bài là phân thân không gian này, có thể dùng để nhốt được tu sĩ Độ Kiếp cảnh, nhưng điều kiện tiên quyết là phải áp chế được kẻ đó, nếu không tu sĩ Độ Kiếp cảnh vẫn có thể phá vỡ phân thân không gian mà xông ra.  

 

May mắn lần này có Mai Tỷ và Ngô Mặc Thu cùng với chồn nhỏ liên tục phá rối hai tu sĩ Độ Kiếp cảnh ở trong phân thân không gian, nếu không, chỉ dựa vào trận pháp thì không thể vây nhốt bọn họ được.  

 

Nếu thực lực của hắn mạnh hơn chút nữa thì đã có thể giết chết tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ ở trong phân thân không gian rồi.  

 

Nói chung là tu vi vẫn còn hơi thấp.  

Advertisement