Ta nói cho con biết tất cả thực vật ở đây đều là linh dược. Nếu con đã học thuộc điển tịch Bách khoa toàn thư tu chân thì liếc mắt một cái là có thể nhận ra những linh dược này, đồng thời biết được thuộc tính và công dụng của chúng.  

 

Hãy nhớ là ở Tu Chân Giới, đôi khi kiến thức có thể cứu mạng. Thế giới rộng lớn có rất nhiều điều mới lạ, nhất là những thứ kỳ lạ ở Tu Chân Giới nhiều không kể xiết. Có lúc con vô tình phát hiện thấy một con côn trùng nhỏ, nếu không biết nó thì con chẳng những không tránh né mà ngược lại còn đến gần. Nhưng khi con đến gần, con côn trùng đó sẽ lấy mạng con...  

 

Adv

Thậm chí thực vật cũng giết người trong vô hình, nhưng con không nhận ra, thế là bất tri bất giác chết cả trăm lần. Nếu như con có vốn tri thức khổng lồ thì hoàn toàn có thể tránh né những tai nạn này. Con nói xem điển tịch Bách khoa toàn thư tu chân có vô dụng không?"  

 

Dương Bách Xuyên bị sư phụ cao giọng quở trách từng câu mà không phản bác được, trong lòng rất hổ thẹn. Anh biết những lời sư phụ nói đều đúng, kiến thức thật sự rất quan trọng.  

 

Adv

Nghĩ tới đây, anh cười ha ha nói: "Lão già đừng giận, con biết lỗi rồi, dạo nữa con nhất định sẽ học thuộc nội dung Bách khoa toàn thư tu chân, khắc ghi trong đầu. Sau này con tuyệt đối sẽ không làm người mất mặt."  

 

"Có lỗi thì nhận lỗi và sửa ngay, về điểm này thì con rất giống vi sư. Ừm, tốt lắm!" Vân Thiên Tà hài lòng.  

 

Dương Bách Xuyên nói tiếp: "Sư phụ, hai dòng chữ này bảo con xem ngọc giản, nhưng ngoài bộ xương khô này ra làm gì có ngọc giản!"  

 

"Ngọc giản làm bằng ngọc, là một khối ngọc vuông vức rất nhỏ. Con tìm trên bộ xương này đi. Con bái lạy người ta, người ta mới vỡ vụn, đây là một dấu hiệu." Vân Thiên Tà thong thả cất lời.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn xương cốt vỡ vụn, quả nhiên phát hiện thấy dưới bộ xương có một khối ngọc màu trắng ngà hình chữ nhật dài mười centimet, dày mười centimet.  

 

Lúc này, anh nghe thấy sư phụ nói: "Tập trung tinh thần lên ngọc giản, sau đó vận chuyển chân khí là con có thể xem nội dung bên trong."  

 

Nghe vậy Dương Bách Xuyên tập trung tinh lực nhìn ngọc giản, thật ra chính là sức mạnh tinh thần. Trong truyền thừa tu chân có nói tu vi càng mạnh thì sức mạnh tinh thần càng mạnh, cuối cùng sẽ biến thành linh thức. Theo lý thuyết thì anh cần tu luyện tới tu vi Trúc Cơ kỳ trở lên mới có thể có linh thức. Một số người tu chân có linh thức mạnh mẽ có thể dùng để tấn công và thao túng tư tưởng của người khác, rất ghê gớm!  

 

Nói chung là ở Tu Chân Giới, những người như luyện đan sư, luyện khí sư thường có sức mạnh tinh thần, hay nói đúng hơn là linh thức mạnh hơn người tu chân bình thường rất nhiều. Bởi vì con đường mà bọn họ tu luyện phải khống chế rất nhiều thứ, không có linh thức mạnh thì sẽ hao tổn tinh thần.  

 

Dương Bách Xuyên tập trung sức mạnh tinh thần, sau đó truyền chân khí lên ngọc giản. Đột nhiên anh cảm thấy mình bị một sức mạnh kéo vào.  

 

Tiếp đó anh xuất hiện trong một thế giới mông lung, trước mặt có một người trung niên tứ tuần mặc đồ đạo sĩ, trông khá đẹp trai.  

 

Dương Bách Xuyên chưa kịp nói gì, người trung niên đã lên tiếng: "Hỡi người có duyên, cậu đã mở ngọc giản và đến thế giới ý thức, chứng tỏ ta đã qua đời.  

 

Ta biết lúc này cậu có điều nghi vấn, nhưng hãy nghe ta nói hết. Ta không phải nguyên thần, cũng không phải người thật, ta chỉ lưu lại một đoạn ký ức trong ngọc giản mà thôi.  


Ta tên Tư Không Nguyên, là một luyện đan sư từ Sơn Hải Giới đến thế giới bên ngoài, tức là thế giới mà các cậu đang sống. Mục đích là tìm một số nguyên liệu luyện đan để cứu người ta yêu, bởi vì nàng ấy bị trúng kịch độc. Nhưng tiếc là đến cuối cùng ta vẫn không tìm được, ngược lại còn bị kẻ thù bên ngoài đuổi giết... Cuối cùng ta chạy trốn đến hang động này, thu phục được hai con khỉ chăm nom cuộc sống sinh hoạt, nhưng vẫn khó thoát khỏi vận mệnh viên tịch. 

Advertisement