Vô Thượng Kiếm Đế – Trần Trường An

Adv

 

 “Linh thạch ư? Thế này thì sao?”  

 

Trần Trường An nói xong, tiếp tục lấy thêm ra một trăm nghìn linh thạch cực phẩm nữa. Đối phương nhìn thấy ánh mắt của Trần Trường An, không khỏi chấn động.  

 

Hắn ta nhận ra rằng, nếu như thế này vẫn chưa đủ thì Trần Trường An sẽ tiếp tục lấy ra thêm.  

 

Mặc dù một trăm nghìn linh thạch cực phẩm không phải quá nhiều nhưng ở hoàng triều Phụng Thiên mà có thể lấy ngay ra nhiều linh thạch cực phẩm như vậy chỉ trong một lần duy nhất thì e là không có mấy ai.  

 

Huống hồ, xem thái độ của Trần Trường An thì rõ ràng là hắn vẫn còn nữa.  

 

Adv

“Được rồi”.  

 

“Thế này là đủ rồi”.  

 

“Mời hai vị đi theo ta”.  

 

“Được”.  

 

Adv

Trần Trường An gật đầu, sau đó được người giúp việc của phòng đấu giá dẫn lên tầng ba của phòng đấu giá.  

 

Đột nhiên, một nữ tử xuất hiện thu hút sự chú ý của Trần Trường An.  

 

Tuổi tác của nữ tử này không lớn, dung nhan lại xuất chúng, không thua gì Cố Tiên Nhi.  

 

Có điều, trông người này cao ngạo, lạnh lùng hơn, đối lập với sự dịu dàng của Cố Tiên Nhi.  

 

Tuổi tác không lớn, Hóa Thần Cảnh tầng thứ ba, lại là ở Cổ gia?  

 

Lẽ nào nàng ta...  

 

Trần Trường An lập tức liên tưởng tới Cổ Phượng Dao, song không khỏi tò mò, dù sao Cổ Phượng Dao cũng là thiên tài của Cổ gia, tại sao nàng ta lại xuất hiện ở đây?  

 

Lúc này, Cổ Phượng Dao cũng nhìn về phía Trần Trường An, biểu cảm không hề thay đổi mảy may khi nhìn thấy hắn.  

 

Nhưng khi nhìn thấy Cố Tiên Nhi, nàng ta lại chau mày.  

 

Nàng ta nhìn ra Cố Tiên Nhi hơi nhỏ tuổi hơn mình một chút nhưng tu vi…  

 

Cũng là Hóa Thần Cảnh tầng thứ ba?  

 

“Cố Tiên Nhi?”  

 

“Ngươi là Cố Tiên Nhi?”  

 

Cổ Phượng Dao thay đổi thái độ, đi vội tới chỗ Cố Tiên Nhi, cảm xúc hơi có vẻ kích động.  

 

“Cổ Phượng Dao?”  

 

Cố Tiên Nhi cũng không ngốc, đối phương không biết mình nhưng lại gọi đúng tên mình, rõ ràng phải là một người đã từng chú ý tới mình, chứng tỏ là do Nhân Bảng.  

 

Kết hợp với tuổi tác và tu vi của Cổ Phượng Dao, Cố Tiên Nhi cũng suy luận tương tự.  

 

“Thật không ngờ lại gặp ngươi ở đây”.  

 

“Ta nhớ lúc Nhân Bảng xuất hiện, ngươi còn chưa lọt vào top 100, e là cùng lắm thì tu vi của ngươi lúc ấy chỉ mới vừa bước vào Thần Thông Cảnh, thậm chí có khi còn yếu hơn”.  

 

“Tại sao ngươi lại có thể đột phá liên tục như vậy chỉ trong vòng một năm?”, Cổ Phượng Dao thắc mắc hỏi.  

 

Với tư cách là một nữ tử, mặc dù Cổ Phượng Dao hơi khó chịu khi trước đây mình xếp hạng ba nhưng trong lòng vẫn vui thầm.  

 

Dù sao nàng ta cũng là nữ tử duy nhất trong top 3 của Nhân Bảng khi xưa.  

 

Thật không ngờ chỉ sau một năm, nàng ta đã rớt khỏi top 5, hơn nữa Cố Tiên Nhi không có chút tiếng tăm nào thì lại nhảy lên hẳn hạng ba.  

 

Chỉ có điều, sau khi hỏi câu này ra rồi, Cổ Phượng Dao mới ý thức được sự thất lễ của bản thân. Chuyện tu hành là bí mật của mỗi cá nhân, sao có thể hỏi thẳng như vậy được.  

 

“Xin lỗi, lần này ta đi cùng công tử nhà ta tới hội đấu giá lần này, cho nên...”  

 

Công tử?  

 

Nghĩa là sao?  

 

“Ngươi gọi người này là công tử là có ý gì?”  

 

“Hắn ư?”  

 

“Ngươi là thị nữ của hắn?”  


Lúc này, Cổ Phượng Dao thật sự không tin nổi vào tai mình, hạng ba Nhân Bảng chắc chắn phải là một thiên tài nhưng nàng ta lại làm thị nữ cho người trẻ tuổi này?

Advertisement