Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Adv

 

 Nghe lời người xung quanh nói, gương mặt Trần Lộ tái nhợt, sợ hãi nhìn Tần Phong đứng trong đám người.  

 

Tần Phong thấy ánh mắt của Trần Lộ thì nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ ở Giang Nam này có nhà họ Lâm nào là đại gia tộc ư?  

 

Nhưng nghĩ lại thì đúng là có!  

 

Ở thành phố Kinh Hàng, tỉnh Giang Nam có một đại gia tộc họ Lâm!  

 

Lẽ nào đây là người của đại gia tộc họ Lâm ở Kinh Hàng?  

 

Adv

Tần Phong nheo mắt lại, không hề kiêng dè gì.  

 

Tuy rằng nhà họ Lâm mạnh nhưng nhà họ Tần anh ta cũng không thua kém!  

 

Hơn nữa đây là thành phố Kim Lăng, còn chưa tới lượt nhà họ Lâm giương oai!  

 

Đúng lúc này!  

 

Adv

“Bộp bộp!”  

 

Chương Minh kéo con trai là Chương Khâu quỳ xuống trước mặt Lâm Phong.  

 

Mặt họ trắng bệch, cực kì sợ hãi.  

 

“Cậu Lâm, thằng con ngu xuẩn này vô tình đắc tội cậu, xin cậu rộng lượng tha thứ cho chúng tôi một lần.”  

 

“Anh… anh Lâm, tôi biết sai rồi! Tôi không dám nữa.”  

 

Lâm Phong lạnh lùng nhìn Chương Khâu, hỏi:  

 

“Vì sao cậu lại tự nhiên chửi em gái tôi? Có ai sai bảo không?”  

 

Thực ra khi nhìn thấy Tần Phong, trong lòng anh đã hoài nghi, nhưng không dám khẳng định chắc chắn, nên bây giờ mới hỏi thử.  

 

Chương Khâu nghe vậy thì hơi bối rối.  

 

Cậu ta không đắc tội Lâm Phong nổi, mà cũng không dám đắc tội Tần Phong!  

 

“Không… Không có! Chỉ là tôi thấy em gái của anh Lâm xinh xắn nên muốn gần gũi một chút, chứ không có suy nghĩ khác!”  

 

Chương Khâu sợ hãi trả lời.

Vẻ mặt Lâm Phong vẫn như cũ, tiếp tục nói:  

 

“Tôi cho cậu thêm một cơ hội, rốt cuộc là ai xúi cậu làm?”  

 

“Tôi… Tôi…”  

 

Trên mặt Chương Khâu xuất hiện những giọt mồ hôi lớn.  

 

Mồ hôi hột và máu tươi trên mặt cậu ta hòa vào nhau, thoạt nhìn cực kì kinh khủng.  

 

Ai hiểu con hơn cha chứ!  

 

Thấy thằng con trai lo sợ không yên, trong lòng Chương Minh run rẩy!  

 

“Bốp!”  

 

Ông ta chợt cho Chương Khâu một cái tát, lạnh lùng nói:  

 

“Thằng súc sinh này! Còn giấu diếm cái gì! Mau khai với cậu Lâm, xem ai sai khiến con?”  

 

Chương Khâu bùng nổ, giận dữ hét lên:  

 

“Là… Là cậu chủ Tần! Là cậu chủ Tần bảo tôi làm!”  

 

“Cậu chủ Tần nói nữ sinh này không nể mặt cậu ấy nên muốn tôi hôm nay tới đây, dạy cô ta một bài học!”  

 

“Hu hu hu, tôi không biết gì hết! Nếu tôi biết Lâm Vân Dao là em gái của anh Lâm thì đánh chết tôi cũng không dám tới!”  

 

“Tôi chỉ là một thằng vô dụng, anh Lâm, anh coi tôi như rác, vứt đi là được!”  

 

Sau khi Chương Khâu nói xong, cả người xụi lơ quỳ rạp trên mặt đất, khóc lóc bù lu bù loa.  

 

Từ nhỏ tới lớn, cậu ta chẳng cần quan tâm chuyện cơm áo gạo tiền, đã bao giờ gặp phải trường hợp này?  

 

Thấy người cha mà mình luôn dựa dẫm cũng phải quỳ trước mặt anh Lâm đây, cậu ta cảm thấy cả người không có sức, nhũn cả ra.  


“Cậu chủ Tần? Cậu chủ Tần nào?” 

Advertisement