Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Adv

 

 Lâm Phong dời ánh mắt nhàn nhạt của mình về phía bốn người Dược Trần, nói:  

 

“Bốn người các ông ra mặt cho bà ta, là muốn chết sao? Nếu như là vậy, tôi có thể tặng bốn người dịch vụ trọn gói luôn.”  

 

Lời này vừa nói ra, những người của Trần gia đều thấy toàn thân run rẩy.  

 

Thực sự không chấp nhận được!  

 

Thế này có phải hơi quá ngông cuồng rồi chăng?  

 

Adv

Đây có phải là hạng chó mèo gì đâu, mà họ là nhân vật lớn của bộ chấp pháp và Dược Vương cốc!  

 

Trong lúc Trần gia đang tức giận thì bốn người Dược Trần, Dược Viêm, Hoàng Mi Đạo Nhân và Triệu Vô Cực lại cực kỳ căng thẳng!  

 

Bốn người họ xem như đã nhìn rõ!  

 

Thì ra bà già này bất hòa với Lâm Phong, may là bọn họ còn muốn thông qua Trương Diệu để kéo gần mối quan hệ với Lâm Phong!  

 

Adv

“Lâm Phong, cậu đang nói cái gì vậy! Bọn tôi là bạn trung thành của cậu đấy!”  

 

Triệu Vô Cực lập tức lớn tiếng nói.  

 

“Đúng vậy! Lâm Phong, có phải là bà già này chọc tức cậu rồi không? Tôi giúp cậu xả giận!”  

 

Hoàng Mi Đạo Nhân lau mồ hôi lạnh trên trán, chuẩn bị ra tay giáo huấn Trương Diệu.  

 

“Đừng động đậy! Để tôi!”  

 

Dược Trần ngăn cản Hoàng Mi Đạo Nhân, một mình nhảy lên, đá cho Trương Diệu đang mất cảnh giác bay ra ngoài mười mấy mét.  

 

Trương Diệu giãy giụa ôm bụng bò dậy từ mặt đất, chỉ cảm thấy cả người đều có chút ngây ngốc, bà ta không thể tin được nói:  

 

“Cốc chủ, tôi…”  

 

“Bà gọi ai là cốc chủ? Tôi có quan hệ gì với bà sao? Đừng gọi lung tung…”  

 

Dược Trần cười lạnh một tiếng, cắt ngang lời của Trương Diệu.  

 

“Ông…”  

 

Trương Diệu nghe vậy thì tức đến mức cả người đều run lên.  

 

Tối qua quả thực bà ta đã liên hệ với Dược Vương cốc, kết quả bên đó nói hai cốc chủ sẽ đích thân đến, lúc đó bà còn cảm thấy rất bất ngờ, không ngờ cốc chủ lại quan tâm đến chuyện của mình….  

 

Nhưng giờ đây xem ra, hai cốc chủ bao gồm cả hai cường giả của tổng bộ chấp pháp ở kinh đô đều tới vì Lâm Phong.  

 

Quậy cả buổi trời, cuối cùng bản thân chỉ là một trò hề mà thôi!  

 

“Một đám khốn kiếp!”  

 

Trương Diệu trong lòng vô cùng băng lạnh, sâu trong ánh mắt lại càng hiện lên một tia sát ý.  

 

Có điều, bà ta lại rất lý trí không nói gì cả, mà lại lẳng lặng đứng qua một bên, đợi màn kịch hay diễn ra tiếp theo đây…  

 

“Lâm Phong, xảy ra chuyện gì vậy?”  

 

Trần Bắc Huyền bước tới, vẻ mặt nghi hoặc nói.  

 

“Con cũng không biết nữa, chắc là con khá là tốt cho nên mọi người đều thích kết bạn với con.”  

 

Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 

Không đợi Trần Bắc Huyền lên tiếng, đám người Dược Trần, Hoàng Mi Đạo Nhân liền lần lượt mở miệng cười nói.  

 

“Bọn tôi và Lâm Phong là bạn tốt, hôm nay đều đặc biệt tới đây để thăm cậu ấy!”  

 

“Đúng vậy! Lâm Phong là một người tốt ngoài lạnh trong nóng…”  

 

“Lâm Phong rất yêu nước! Cậu ấy vẫn luôn âm thầm làm một người anh hùng vô danh!”  

 

“Ha Ha…chê cười, chê cười rồi, Lâm Phong là người anh em tốt của tôi đấy!”  

 

Triệu Vô Cực thậm chí còn lớn tiếng cười nói.  

 

Trần Bắc Huyền thấy vậy, không khỏi kinh ngạc liếc nhìn Lâm Phong.  

 

Chàng trai này không những là người tu tiên, mà lại còn có nhiều bạn bè lợi hại như thế nữa….  


“Anh rể tài giỏi quá!” 

Advertisement