Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Adv

 

 Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 

Phùng Thiên Luân nghe vậy thì sắc mặt vui mừng khôn xiết!  

 

Ông ta đang lo không biết làm sao để kết giao với Lâm Phong, không ngờ Lâm Phong lại là sư đệ của con trai mình!  

 

Mà ngay lúc này.  

 

"Ưm..."  

 

Thái Văn Cơ hôn mê trong chốc lát phát ra một tiếng rên rỉ quyến rũ, chậm rãi mở mắt ra.  

Adv

 

Cô ấy chỉ cảm thấy cơ thể đau nhức, mềm nhũn, cả người không có sức.  

 

"Đau quá!"  

 

Thái Văn Cơ đau đớn nói một câu, sau đó nhìn về phía ông nội bên cạnh hỏi:  

 

"Ông nội, cháu bị làm sao vậy?"  

Adv

 

Thái Khôn do dự một lát, không dám nói ra chuyện vừa rồi.  

 

Ông ta không thể nói là do Lâm Phong làm!

Khi thấy ông nội không nói gì, Thái Văn Cơ không hỏi tiếp nữa.  

 

Cô ấy ôm ngực thì phát hiện ngực mình sưng to, đau đến mức không kìm được phải “ưm” một tiếng.  

 

Rốt cuộc có chuyện gì vậy?  

 

Tại sao cô ấy chỉ ngất xỉu một lúc thôi mà ngực lại đau như thế?  

 

Thái Văn Cơ ảo não nghĩ thầm.  

 

Lúc này Lâm Phong chú ý đến cuộc đối thoại của hai ông cháu, bèn lên tiếng:  

 

“Không có gì phải giấu giếm cả, cô vừa mới bị một lão già nhập vào người, tôi bị buộc phải đánh cô một trận!”  

 

“Hả? Là anh làm sao?”  

 

Gương mặt xinh đẹp của Thái Văn Cơ nghệch ra.  

 

“Đúng vậy! Là tôi làm!”  

 

Lâm Phong trả lời một cách khẳng định.  

 

Nghe vậy, Thái Văn Cơ bèn nhìn xuống ngực, mặt lập tức đỏ bừng lên như một quả táo đỏ khiến người ta rất muốn cắn một miếng.  

 

Cô ấy nói với giọng nhỏ như muỗi kêu:  

 

“Anh… Sao anh lại thô bạo thế chứ.”  

 

Khoé miệng Lâm Phong khẽ giật.  

 

Mạch não cô này lạ thật đấy!  

 

Trong tình huống này vẫn có thể tỏ ra ngượng ngùng ư?  

 

Chẳng lẽ cô ấy không biết vừa rồi nguy hiểm cỡ nào, bản thân cô ấy suýt chút nữa chết sao?  

 

“Vết thương của cô cũng chẳng có vấn đề gì lớn đâu, nếu muốn bình phục sớm thì có thể tìm một anh người yêu! Đừng có ở đây õng a õng ẹo nữa!”  

 

Lâm Phong nói.  

 

“Ai õng a õng ẹo chứ hả!”  

 

Thái Văn Cơ suýt tức chết.  

 

Đúng thật là!  

 

Thái độ gì vậy không biết!  

 

Đánh ngực cô thành ra thế này mà còn chê cô õng a õng ẹo!  

 

Lâm Phong không để ý tới Thái Văn Cơ nữa mà dời mắt nhìn sang bia Phong Ma.  

 

Chung quy bia Phong Ma này vẫn là một món linh khí!  

 

Nó được làm bằng đá thánh văn.  

 

Đá thánh văn là một loại đá cực kỳ cứng, không hiếm ở giới tu chân nhưng cũng rất khó có được.  

 

Khi trận Phong Ma bị tổn hại, mặc dù bia Phong Ma cũng hư mất nhưng đá thánh văn trên đó có thể tái chế, sau này có thể dùng để luyện chế pháp khí.  


Vừa nghĩ tới đây, Lâm Phong thu bia Phong Ma tàn tạ kia vào trong túi càn khôn, sau đó tìm kiếm bằng thần thức thì tìm được vài cây cỏ Đoạn Hồn, dùng để trừ độc cho Hoa Vân Phi. 

Advertisement